Đồng Hành Việt - Đặt Trọn Niềm Tin!

Dịch trang

Người Đi Tìm Hình Của Nước

Thông Tin Du Lịch Phổ biến

Nam Cát Tiên Vùng Đất Kỳ Bí

Km 76: Ranh giới giữa tỉnh Đồng Nai và Lâm Đồng.
Km 78: thị trấn Ma Dagui thuộc huyện Đạ huoai, tỉnh Lâm Đồng. Ngã ba bên trái vào Thánh Địa Cát Tiên khoảng 35km
Thật vậy, từ thời Pháp đến thời Mỹ và chế độ Sài Gòn đã đổ ra không biết bao công sức, tiền của ròng rã suốt mấy chục năm trời để chinh phục, kiểm soát vùng đất Cát Tiên, nhưng có lẽ do thiên nhiên tính và nhân tính nên cuối cùng đạ thất bại một cách thảm hại. ấy vậy mà vùng đất kỳ bí nằm bên bờ sông Đồng Nai này lại dang rộng vòng tay đón nhận, chở che, bảo vệ cho hàng vạn cán bộ, chiến sĩ quân Giải Phòng và Trung Ương Cục Miền Nam trong những năm kháng chiến chống Mỹ cứu nước ác liệt. và điều kỳ diệu hơn năm 1987, Cát Tiên  (CT) đã hóa thân thành một đơn vị hành chính của tỉnh Lâm Đồng: Huyện Cát Tiên!
Chiến tranh đã qua đi cách đây 40 năm, nhưng có lẽ trong lòng nhiều anh bộ đội Cụ Hồ năm xưa vẫn không thể nào quên: Trong những năm kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ gian khổ hàng trăm bà con người Mạ, người X Tiêng đã chung lưng đấu cật, chia sẻ  bao khó khăn, vui buồn với Cách Mạng. chính tại nơi này nhờ có nhân dân mà Đảng được tồn tại, còn dân dựa vào Đảng để đủ dũng khí đối mặt với quân thù. Quân Mỹ và Sài đã mở hàng trăm cuộc hành quân đánh phá ác liệt vào Cát Tiên với quyết tâm “san thành bình địa” và chiếm lấy vùng đất này. Nhưng, với tấm lòng yêu nước nồng nàn, đồng bào các dân tộc Mạ, Xtiêng đã kề vai sát cánh bên quân Giải Phóng giáng trả  cho quân thù nhiều trận thất điên bát đảo, phải tháo chạy thoát thân. Chính vì vậy, sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, non sông liền một dải, Nhà nước đã quyết định phong tặng ngay danh hiệu cao quý Anh Hùng Lực Lượng Vũ Trang cho nhân dân xã Đồng Nai, huyện Cát Tiên.
Vườn Quốc Gia Cát Tiên (VQGCT) được thành lập  lập ngày 13 tháng 1 năm 1992, chuyển hạng từ khu rừng cấm NCT. Ngày 10/11/2001, VQGNCT đã được UNESCO công nhận là Khu Dự trữ sinh quyển thứ 411 của thế giới và là Khu Dự trữ sinh quyển thứ 2 của Việt Nam.
VQGCT trải rộng quanh vĩ độ 11o bắc, với tổng diện tích 71.920 ha thuo63c 3 tỉnh Đồng Nai, Lâm Đồng và Bình Phước. đây là nơi nổi bất về đa dạng sinh học, là kho dự trữ tài nguyên sinh học vô giá của nước ta, có nhiều nguồn gen động thực vật quý hiếm và đặc hữu, là hiện trường phong phú cho các nhà khoa học nghiên cứu, cho du khách trong và ngoài nước đến tham quan.
VQGCT có các kiểu địa hình đặc trưng của cuối dãy Trường Sơn và Đông Nam Bộ như các bậc thềm sông,suối, bán bình nguyên cổ, các đồi khá bằng phẳng, xen kẽ đầm hồ. độ cao so với mặt nước biển từ 130 đến 600m nơi dốc nhất là 30o.
VQGCT nằm trong vùng nhiệt đới gió mùa với hai mùa rõ rệt là mùa khô . lượng mưa trung bình hằng năm là 2.185mm, nhiệt độ trung bình hằng năm là 2.185mm, nhiệt độ trung bình là 25,4oC, độ ầm trung bình là 83,6%. Sông Đồng Nai bao bọc ba phía Bắc, Tây và Đông VQG với chiều dài khoảng gần 90km là một phần thuận lợi cho việc bảo vệ, gìn giữ hệ sinh thái động thực vật. Trong VQGCT có nhiều suối lớn nhỏ với những thác ghềnh kỳ vĩ cung cấp nước cho động thực vật và hài hòa với cỏ cây tạo nên cảnh đẹp thiên nhiên.
VQGCT hội tụ được các luồng hệ động thực vật phong phú, đa dạng, đặc trưng cho hệ sinh thái rừng ẩm nhiệt đới thường xanh của các tỉnh miền Đông Nam Bộ.
Với tổng diện tích 71.920ha, VQG chia làm 3 khu vực là Nam Cát Tiên (Đồng Nai), Cát Lộc (Lâm Đồng) và Tây Cát Tiên (Bình Phước). vười có rừng lá rộng xanh quanh năm, rừng cây nửa rụng lá, rừng hỗn giao gỗ-tre-nứa, rừng tre nứa thuần loại và thảm thực vật đất ngập nước.
Giới thực vật chia thành các ngành, dưới ngành là lớp dưới lớp là bộ, họ rồi đến chi, loài.
VQGCT đã xác định được 1.610 loài, 724 chi, 162 họ, 75 bộ thực vật. đặc biệt, ở CT có 38 loải quý hiếm (ngồn gen quý hiếm) thuộc 13 họ như Gõ đỏ (Afzelia xylocarpa), Cẩm Lai (Dallbergia spp), Giáng hương (Pterocarpus), Gõ mật (Sindora cochinchi-nensis), Căm xe (Xylia xylocarpa), có tên trong Sách đỏ Việt Nam.
VQG đang triển khai các đề tài nghiên cứu về bảo tồn gen của một số loài thực vật quý hiếm như cây Gõ đỏ , Cẩm Lai bông. Phối hợp với Viện Di truền nông nghiệp Hà Nội, Vườn trồng 0,7 ha rừng cây Câm Lai Bông ở khu vực Đà Cộ.
Tuy nhiên, cũng như nhiều vùng khác ở khu vực Nam Bộ, hệ sinh thái CT gặp phải một trở ngại lớn, đó là cuộc xâm lược của cây Mai dương, Mai dương là một loại cây ngoại lai du nhập vào môi trường của ta. Cây này có một sức sống, sinh sản và phát triển mạnh mẽ hơn các loải cây bản địa  nên đangchèn ép, lấn lướt thảm thực vật, nhất là ven bờ nước, nơi nó lan rất nhanh nhờ các hạt trôi. Cuộc chiến chống lại cây Mai dương quả là một thách thức lớn đối với các chiến sỹ bảo vệ môi trường.
Nghiên cứu về côn trùng, các cán bộ khoa học của VQGCT đã điều tra được 439 loài bướm, trong đó 30 loải mới cho Việt Nam, 2 loài phụ mới cho khoa học. các nhóm côn trùng khác nhau như bộ Cánh cứng (Coleoptera), bộ Cánh vảy (Lepidoptera), bộ Cánh giống (Homoptera)…cũng có nhiều ở rừng CT.
Trong các đầm, hồ, sông, suối của VQG có trên 133 loài cá, thuộc 28 họ, trong đó có 10 loài mới phát hiện đối với Việt Nam, một loài nằm trong Sách đỏ của Hiệp Hội Bảo Vệ Thiên Nhiên Quốc Tế (IUCN), 8 loải của Sách đỏ Việt Nam.
Chung quanh bờ nước rừng CT có 41 loải lưỡng cư sinh sống, thuộc 6 họ và 2 bộ. VQG có 79 loài bò sát 17 họ và phân họ, 4 bộ trong đó có 23 loải có tên trong Sách đỏ Việt Nam, như Cá sấu Xiêm (Crocodylus siamensis), Trăn gấm (Pythonreticulatus), Trăn đen (Python molurus)…
Cá sấu là những loài bò sát to lớn và hung dữ. cặp hàm lớn lởm chởm răng nhọn trong thật ấn tượng. trên thế giới có 25 loài cá sấu nhưng ở Việt Nam chỉ có hai loài là cá sấu hoa cà và Cá sấu xiêm. Cả hai loài này trước kia có rất nhiều ở đồng bằng sông Cửu Long nhưng do bị săn bắn nhiều quá nên ngày nay không còn ai nhìn thấy ngoài thiên nhiên nữa. trong Sách đỏ Việt Nam hai loài này đều ghi nhận tình trạng nguy cấp.
Chương trình phục hồi Cá sấu nước ngọt ở Bàu Sấu của VQGCT là dự án đầu tiên ở Việt Nam phục hồi loài cá sấu nước ngọt trong điều kiện tự nhiên. VQG đã thả 60 con Cá Sấu vào Bầu Sấu sau khi được Trường Đại Học Queensland và Canbera (Úc) kiểm tra AND, xác định đây là loài cá sấu xiêm thuần chủng.
Cá sấu có giá trị kinh tế cao vì thịt ngon, da dùng làm giày dép, thắt lưng, túi xách, ví. ở nước ta hiện có khá nhiều cơ sở nuôi Cá sấu.
Chim có 351 loài thuộc 64 họ, 18 bộ. trong đó có 31 loài quý hiếm được phát hiện có tên trong Sách đỏ Việt Nam. Các loải chim quý hiếm gồm có Hạc cổ trắng, Công, Già đãy Java, Cò quắm cánh xanh. Đuôi cụt bụng vằn. đuôi cụt bụng đỏ, Gà lôi hông tía. Đặc biệt, có loải Gà so cổ hung (Arborophila davidi) là loài đặc hữu và rất quý hiếm.
Gà so cổ hung thuộc họ Trĩ, bộ Gà, lần đầu tiên được phát hiện ở Phú Riềng tỉnh Đồng Nam. Lần thứ 2 loài này được nhìn thấy ở Nam Cát Tiên vào tháng 4 năm 1991. Đặc hữu có nghĩa là chỉ riêng khu vực này có. Nhìn chung chim màu nâu xám với những vệt đen, ngực nâu, bụng hung vàng nhạt, sườn xám có những vệt đen trắng xen kẽ, mắt nâu, mỏ đen, chân hồng. loài chim này có giá trị kinh tế lớn về khoa học và thầm mỹ. Trong Sách đỏ Việt Nam và Thế giới, Gà so cồ hung được xép vào tình trạng nguy cấp, cần được quan tâm, bào vệ.
Thú ở VQG có 105 loài thuộc 29 họ, 11 bộ trong đó có 25 loài có tên trong Sách đỏ Việt Nam, như Bò rừng (Bosjavanicus), Bò tót (Bos gaurus), Hổ (Pantheratigris), Gấu chó (Ursus maylayanus) Gấu ngựa (Ursus thibethanus), Voi Châu Á (Elephas maximus), Báo Hoa mai (Pardofelis par-dus).
Năm 1988 một sự kiện làm các nhà Khoa Học và những người yêu thiên nhiên hoang dã trên thế giới  sửng sốt: Việt Nam chính thức công bố loải tê giác Java một sừng quý hiếm còn sót lại ở Đông Nam Á có từ 8 – 10 con tại khu vực rừng CT.
Y học cổ truyền Trung Hoa cho rằng sừng Tê giác rất bổ, già chợ đen mỗi ký hiện nay tương đương nửa tỷ đồng Việt Nam. Vì thế trong vòn 100 năm lại đây, Tê Giác là loài động vật bị loài người truy sát ráo riết nhất. xưa kia ở nước ta có 2 loài Tê giác. Người bà con kia có 2 sừng, mang tên loài Tê giác Sumatra, đã hoàn toàn biết mất vào đầu thế kỷ XX. Từ giữa thế kỷ XX mọi người tin rằng ngay cả tê giác một sừng Java cũng không còn một mống nào ở Việt Nam. Bổng năm 1999, bẫy ảnh đặt trong rừng sâu VQGCT đã chụp được hình Tê giác này. Sự kiện chấn động địa cầu này đem đến niềm tin cho các nhà môi trường học thế giới là có thể bào tồn được loài động vật cực kỳ quý hiếm mà Sách đỏ thế giới đã liệt vào tình trạng cực kỳ nguy cấp (Critically Endangerd). Trước khi có phát hiện này người ta tin là toàn thế giới chỉ còn duy nhất một quần thể tê giác Java khoảng 40 con sống trong VQG trên đảo Java, Indonesia.
Bảo vệ sự sống những báu vật này của hành tinh là nhiệm vụ khó khăn và trọng đại của VQGCT.
Các nhà khoa học đã tìn ra 68 loài cây là thức ăn của Tê Giác, đã chụp được 12 kiểu ảnh tê giác bằng lỹ thuật bẫy ảnh, làm bằng chứng khoa học về sự có mặt của Tê giác tại CT.
Dự án Bảo Tồn VQG CT đã đặt quan hệ với một giáo sư trường đại học Culumbia, Ney York (Mỹ) để giúp xác định số lượng cá thể, giới tính, độ tuổi và cấu trúc chủng quần bằng việc phân tích AND từ các mâu vật của Tê giác như:sừng, da, phân mà nhân dân địa phương thu lượm được.
Tính đa dạng sinh học cao, có nhiều loài đặc hữu và quáy hiếm có tên trong sách đỏ, địa hình phong phú đan xen sông, suối, đầm, thác gềnh tạo nên sức thu hút mạnh đối với du kh1ch cũng như các nhà khoa học đến them quan và nghiên cứu.
Ngay sau đó,Tổ Chức Bảo Vệ Động Vật Hoang Dã (WWF) đã cử đoàn chuyên gia về tận nơi kiểm tra và lập một dự án trị giá 5,6 triệu USD nhằm bảo vệ loài thúc trên.cũng trong thời gian này, các cơ quan chức năng Trung Ương và Ủy Ban Nhân Dân các tỉnh Lâm Đồng, Đồng Nai, Sông Bé (nay là Bình Phước) đã giao trách nhiệm cho chính quyền sở tại và ngành lâm nghiệp địa phương xúc tiến tiến ngay các hoạt động thiết thực nhăm bảo vệ loải tên giác Java và Rừng CT.
Tháng 4/1992, Chi Cục Kiểm Lâm Lâm Đồng đã ra quyết định số 90/QĐ-RCKL chuyển giao toàn bộ diện tích rừng Ct cho ngành dọc. một Ban Quản Lý Rừng Cấm CT đã ra đời, Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh Lâm Đồng cũng đã ban hành chỉ thị số 16/CT-UB tăng cường các biện pháp bảo vệ loài tê giác Java quý hiếm còng sống sót ở Rừng Cấm CT.
Hiện nay CT có diện tích rừng và đất rừng khoảng 30.000 ha, chiếp 81,3% tổng diện tích tự nhiên. Qua khảo sát thực tế các nhà khoa học cho biết: Rừng CT hiện có khoảng 500 loài động vật, trong đó có hàng chục loải thú thuộc 8 bộ lớn như: Hổ, báo, gấu, bò rừng, sơn dương…40 loài bò sát như trăn, rắn, tác kè…Về động vật có nguy cơ bị tuye63t chủng ngoài loài tê giác Java còn có hạc cổ trắng (Cinonia episopus), cò quắm (Rahamatipichgiatra). Riêng chim ở rừng CT dẫn đầu trong cả nước với 274 loài gồm: Công, gà lôi, gà tiền, yểng, vẹt, diều hâu…
Về thực vật CT cũng hết sức phong phú về số lượng và đa dạng về chủng loại. trong số 1.000 loài có hơn 600 loải thực vật bậc cao. Ngoài ra, CT con có một quần thể thực vật có độ tuổi lên đến vài ngàn năm, trong đó có các loài cây gỗ quý như: trắc, cẩm lai, chò, trầm đỏ, gõ đỏ..; 80 loài cây làm thuốc, 15 loài cây cho dầu nhực, 31 loài cây  đặc sản như song mây, nứa, lồ ô…
VQGCT có nhiều loại hình du lịch phong phú và hấp dẫn như du lịch nghiên cứu, học tập; du lịch nghỉ dưỡng để tận hưởng không khí trong lành và sự tỉnh lặng thơ mộng của núi rừng; du lịch mạo hiểm như đi xuyên rừng, vượt qua địa hình hiểm trở để thưởng ngoạn những kỳ bí của thiên nhiên và là dịp để thử thách, rèn luyện ý chí, VQG có 12 tuyến, điểm tham quan.
Tuyến Bàu Sấu giúp ta tận mắt thưởng ngoạn những cánh rừng già, với cây Tung cổ thụ hơn 500 tuổi đường kính vài chục người ôm hay những loại dây leo có hình dáng kỳ lạ như Bàm bàm, Cẩm nhung…Dọc đường , du khách có thể thấy trăn, rắn hổ mang, rắn lục, kỳ nhông hay chim quý hiếm đuôi cụt bụng vằn, đuôi cụt cánh xanh, gà tiền mặt đỏ, gà lôi hông tía, gà so ngực gụ, hạc cổ trắng.
Du khách có thể dạo quanh hồ Bàu Sấu trên chiếc xuồng nhỏ chèo tay để tận hưởng vẻ đẹp tuyệt vời của mặt hồ tĩnh lặng, xem nhiều loải chim, nhất là các loài chim nước, ban đêm có thể thấy nh74ng đàn bò tót ăn cỏ, chiều tối có thể thấy cá sấu ngoi lên mặt hồ.
Tuyến Bàu Chim giới thiệu các kiểu rừng khác nhau, sự phân bố thảm thực vật từ thấp lên cao. Từ chòi quan sát, ta thấy rỏ toàn cảnh quanh hồ với các loài chim nước như: Bói cá, le nâu, Ó cá, cò bợ, công.
Tuyến Bằng Lăng xuyên qua cánh rừng Bằng lăng gần như thuần loại. Vào đầu mùa khô, rừng Bằng lăng sắp sửa thay lá, lá xanh chuyển sang màu đỏ tạo nên một vẻ đẹp rực rỡ. trên tuyến này ta có thể thấy được nhiều loải cây lớn quý hiếm , đặc trưng của vùng Đông Nam Bộ như Cẩm lai bọng, Gõ đỏ, Gõ mật. trên đường đi chúng ta sẽ được giới thiệu về cây Thiên tuế (Cycas rumphii)rius). Trung quân là vị thuốc quý chữa bệnh đường ruột, cây này lại có đặc điểm là không cháy nên trong chiến tranh, quân dân ta dùng lá để lợp nhà…Rồi cây Tung đại thụ 400 tuổi, chu vi khoảng 20 người ôm, với bộ rể bạnh vè kỳ vĩ giúp cây chống chọi với gió lớn trong khi đất không đủ dày cho nó cắm sâu rể. Và cả cây Gõ đỏ khoảng 700 tuổi, mà năm 1988, cố thủ tường Phạm Văn Đồng đã đến thăm, dặn dò về công tác bảo vệ rừng.
Điểm du lịch cây Si đưa ta đến Cây Si khổng lồ với không biết bao nhiêu thân nối liền nhau trùm sum suê lên cả một đoạn suối nước trong veo chảy róc rách. Ta đã biết là cây si buông rể từ trên cành cao, cắm xuống đất. Rễ này lớn dần thành một cây mới, cứ thể cây mọc lan dần, có thể có hàng trăm thân nối liền nhau, khó mà nhận biết cây nào là cây đầu tiên.
Tuyến du lịch sinh thái tương đối bằng phẳng và có nhiều loại cây, phù hợp với những ai thích đi bộ xem cây, nghỉ ngơi thư giãn. Du khách sẽ đi xuye6nn  qua các kiểu rừng khác nhau,thỉnh thoảng gặp vài con suối nhỏ và có thể nhìn thấy heo, nai, gà rừng… Trên đường về bạn có thể đi bộ dọc theo tuyến Thác Trời, dạo chơi xem cây, chim thú, xem cây Gõ đỏ 700 tuổi.
Tuyến xem thú ban đêm sẽ đưa bạn bằng xe ô tô mui trần xuyên qua những khu rừng và những bãi cỏ tranh nối tiếp nhau trong bóng đêm tĩnh lặng. Dưới ánh sáng đèn xe ô tô và đèn pha xem thú, du khách có thể nhìn thấy những đàn Nai nhởn nhơ gặm cỏ, tố Lợn rừng sục sạo kiếm ăn, con Chồn hương thoăn thoắt trên cành cây tìm quả chín, Nhím, Trút chậm chạp bò trên mặt đường, anh Thò rừng chạy thục mạng trước đầu xe như muốn đua với ô tô.
Điểm Vườn Thục Vật dành cho những người quan tâm nghiên cứu, tìm hiểu về hệ thực vật miền Đông Nam Bộ, trên diện tích 29,6 ha có đến 322 loài, thuộc 75 họ thực vật đặc trưng.
Điểm Ghềnh Bến Cự và tuyến Thác Mỏ Vẹt đưa bạn đến những thắng cảnh sông nước mỹ lệ hài hòa với cỏ cây muông thú hoang dã.
VQGCT có 2 cộng đồng dân tộc là Mạ và Xtiêng với những nét sinh hoạt đậm tính truyền thống, văn hóa đặc trưng như lễ hội đâm trâu, những truyện cồ, thuyền thuyết, huyền thoại độc đáo, những nhạc cụ gắn liền với đời sống văn hóa tâm linh như bộ cồng chiêng, trống,khèn bầu,tù và, sáo trúc ba lỗ gắn vào trái bầu khô. Người phụ nữ Mạ nổi tiếng về nghề dệ thổ cẩm với những hoa văn tinh tế hình hoa lá, chim thú và nhiều màu sắc lạ mắt. Ngày nay, hàng thổ cẩm đang dần dần chiếm được cảm tình, được nhiểu du khách quốc tế ưa chuộng.
Trên tuyến tham quan làng dân tộc Mạ và X tiêng ở Tà Lài, ta sẽ xem Nhà Văn Hóa các dân tộc, nơi lưu giữ những di vật, những nhạc cụ cổ truyền của hai dân tộc này, dự những lễ hội tạ ơn Giàng đã phù họ cho vụ mùa bội thu, người người khỏe mạnh.
Đi ca nô dọc sông Đồng Nai chúng ta sẽ nhìn thấy những cảnh đẹp hai bên sông với những sinh hoạt thường nhật của người dân sống ven bờ.

Đến với CT du khách không chỉ choáng ngợp trước những khu rừng nguyên sinh thuần khiết , nơi trú ngụ hàng trăm loài động thực vật quý hiếm, mà còn bàng hoàng trước một vùng đất mà trong lòng nó đang ẩn chứa một di sản văn hóa vô giá của nhân loại. Đó là Thánh Địa Bà La Môn của vương quốc Phù Nam.
Mấy năm qua, sau nhiều cuộc khai quật, Nhà Nước đã thu được không ít hiện vật của  có giá trị như: Ngẫu tượng Linga-Yony, tượng thần Siva, 265 miếng vàng lá trên đó có chạm khác những hình tượng có liên quan đến Bà La Môn Giáo,tượng Phúc Thần Ganêsa…
            Năm 1985, lần đầu tiên một di chỉ văn hóa Phù Nam được người Việt Nam phát hiện, đó là hai nhân viên trẽ của Bảo Tàng Lâm Đồng tên là Hồ Thị Thanh Bình và Đinh Thị Nga cùng các cán bộ trung tâm khảo cổ thuộc viện khoa học xã hội thành phố Hồ Chí Minh. Theo các nhà khảo cổ học cho biết, di tích Cát Tiên là thánh địa của đạo Bà La Môn của vương quốc Phù Nam, tồ tại từ thế kỷ thứ VI đến đầu TK VII. Tuy nhiên, trải qua 20 năm với nhiều lần khai quật, các nhà khảo cổ học lần lượt phát lộ ra nhiều đền tháp chìm dưới lòng đất, nhưng vẫn chưa xác định được chủ nhân của thánh địa cổ xưa này.
Cuối năm 1994 và đầu năm 1995 là đợt khai quật lần thứ 2, cuối năm 1996 là đợt khai quật lần thứ ba, đoàn khai quật đã chọn di tích nằm ở vị trí đầu tiên, cao nhất và đền tháp bình dồ hình vuông 12m x 12m, có diện tích lớn gấp 2 lần bốn lần tháp đã phát hiện trước đây. Kiến trúc vòm cổng có một phần nhô ra 5m. cửa lên xuống dẫn vào cửa chính hướng về phía đông. Dưới lòng tháp có một trụ giới thông từ nền gạch xuống hơn 3m để đỡ một linga dài 2,1m nặng khoảng 4 tấn. dưới bệ tru5co1 một hôp cát chứa toàn bộ hiện va65tmang ý nghĩa tôn giáo của chủ nhân đền tháp. Rất nhiều hiền vật khách nhau được phát hiện ở bên ngoài như tượng Phúc thần Ganesa của đạo Bà La Môn, đĩa đèn, đồ đồng, đồ sắt, gốm và nhiều hiện vật khác trong lòng đất như đá thạch anh, 79 mảnh gốm, 116 mảnh vàng được chạm hình ảnh các vị thần ttrong đạo Bà La Môn bằng kỷ thuật gò nổi (trước đó có kỷ thuật khắc chìm) và những văn tự bằng chữ Phạn (Sankrit) có 47 tấm trong số đó, một bộ linga bằng vàng và một bằng đồng bịt bạc có kích thước nhỏ nhất so với những tượng linga mà các nhà khảo cổ học đã tìm thấy ở Việt Nam.
Theo đánh giá của các nhà khảo cổ, thánh địa CT cổ kính không thua kém thánh địa Mỹ Sơn. Lại nằm trên đường tỉnh lộ nối với QL 20, nên thánh địa CT sẽ là điểm tham quan du lịch và nghiên cứu thuận lợi, đầy hấp dẫn và giá trị. Hiện nay, Bộ Văn Hóa Thông Tin  đã hỗ trọ kinh phí để tỉnh Lâm Đồng tiến hành qui hoạch, trùng tu tổng thể quần thể di tích thánh địa CT trải rộng trên diện tích 15 km2.
Giáo sư Hà Văn Tấn – Viện trưởng viện Khảo Cổ Học Việt Nam nhận xét: “Trong lịch sử, Cát Tiên là đường biên giới của các miền văn hóa, một đường biên giới không biến động, với những đền tháp uy nghiêm. Nơi đây các nhà khảo cổ đã ý thức và chọn một phương pháp khai quật lưu giữ di tích rất công phu để bảo vệ các cấu trúc và bình diện của đền tháp và đền mộ. Di tích Cát Tiên là một điểm quan trọng để nghiên cứu sự hình thành quốc gia, nhà nước cổ đại Phương Nam. Với những chứng tích và di vật từ CT có thể khôi phục lại giai đoạn lịch sử không thành văn mà CT là trung tâm chính trị, tôn giáo của một quốc gia cổ đại…”


Nhà Hàng tại TP. Hồ Chí Minh (Dành cho Khách Miền Bắc)

Danh sách nhà hàng tại TP. Hồ Chí Minh
STT
TÊN NHÀ HÀNG
ĐỊA CHỈ
SỐ ĐIỆN THOẠI - FAX
01
NH KHU DL VĂN THÁNH
48/10 ĐIỆN BIÊN PHỦ, P22, Q.BÌNH THẠNH
0835123026 – FAX: 0838993011
02
NH HOA TULIP 1
92 CÁCH MẠNG THÁNG 8, P7, Q.3, TP.HCM
083.9308612 – FAX: 0839307415
03
NH THIÊN HƯƠNG (MISS SÀI GÒN)
86 BIS LÊ THÁNH TÔN, Q1
083.8274407 – FAX: 083.8274408
04
NH FESTIVAL
31 CAO THẮNG, Q3
083.8390704 – 083.8390708
05
NH HẢI SẢN SƠN THỦY
159 VÕ VĂN TẦN, P6, Q3
083.9301927 – FAX: 083.9301926
06
TÀU DU LỊCH NHÀ HÀNG BẾN NGHÉ
TÔN ĐỨC THẮNG, Q1
083.8231475 – FAX: 083.8298026
07
NH BÁCH VIỆT
90 Mạc Đỉnh Chi, P. Đa Kao, Q.1, TP.HCM
083.8275 375 – FAX: 083.8273 678
08
NH – KS SÀI GÒN STAR
204 Nguyễn Thị Minh Khai, Quận 3, Hồ Chí Minh, VIET NAM
08. 39306297 - FAX: 083.9306300
09
NH NGỌC SƯƠNG
9C Lê Quí Đôn, Quận 3
083.930 5234
10
NHÀ HÀNG BÁT ĐẠT
238 - 244 Trần Hưng Đạo B, Q.5, TP. HCM
083.8551662
11
NH – KS PHƯƠNG NAM
252 Nguyễn Trãi, P. Nguyễn Cư Trinh, Quận 1, TP.HCM
083.8386410 - FAX: 08 39205038
12
NH HƯƠNG XƯA
43 Lý Tự Trọng, Q.1, TP. Hồ Chí Minh
083.8241167
13
NH HƯƠNG XƯA 4
86 Võ Văn Tần, P. 6, Quận 3, TP. HCM
083.9302793 - 083.930658
14
NH HƯỜNG XƯA
083.9302793 – FAX: 083.9 306 588
15
Làng ẩm thực Bình Quới 2
Khu du lịch Bình Quới, P.28, Q. Bình Thạnh, TP. Hồ Chí Minh
08.5566020 – FAX: 08. 5566058

Buôn Mê Thuột - Điểm Đến Thú Vị và hấp dẫn nhất ở Tây Nguyên


Xe bắt đầu khởi hành từ Vũng Tàu lúc 6h ngày 19/6/2011, hầu như du khách đoàn tự túc ăn sáng, đoàn khách của chúng tôi là cán bộ - CNV Việt Xô Petro, Ms Nga - Hướng Dẫn Viên CLB Đồng Hành Việt là người đón khách ra tới ngã 4 Vũng Tàu Đạt và Ms Thương - điều hành Du Lịch Nice Tour cùng lên xe, chúng tôi đi về đường Tân Vạn vì phải đón thêm một gia đình tại ngã 3 Tân Vạn, đón khách xong xe chúng tôi theo đường ĐT 741,Tân Uyên Bình Dương để đi Dalak, đoạn đường đi khá dài, từ Bình Dương đến Bình Phước, đoạn đường khá tốt,đến khu vực Đồng Xòai, Ms Nga Hướng Dẫn Viên của đoàn giới thiệu cho du khách một số đặc sản của tỉnh này như cây Tiêu, cây Điều, cách trồng cafe, giá cafe hiện nay về du lịch thì ở Bình Phước có Khu Du Lịch Mỹ Lệ, Núi Bà Rá và đặc biệt là di tích lịch sử Căn Cứ Tà Thiết từng là căn cứ của Trung Ương Cục Miền Nam, đoàn chúng tôi đi nga qua Nông Trường Cao Su Phú Riềng Đỏ - nơi từng phát triển phong trào đấu tranh của giai cấp Công Nhân Việt Nam đầu tiên dưới sự áp bức, bóc lột của Thực Dân Pháp và cũng là nơi thành lập chi bộ Đảng sớm nhất ở Miền Nam, qua khỏi thị xã Đồng Xoài chúng tôi đi vào đường QL 14 để đến Daklak, quảng đường này khá xấu, con đường toàn ổ gà, ổ voi, càng đi đường càng thu hẹp dần, ngồi trên xe mà ai cũng như được cởi thú nhún (một trò trơi của trẻ con), đã vậy trên đường còn có bảng quy định tốc độ, lúc thì 50km/h, lúc thì 40kmh thậm chí có đoạn chỉ được chạy 30km/h, khoảng 12h xe của đoàn chúng tôi mới tới được Bù Đăng, xe dừng cho hành khách nghỉ giải lao tại Trạm Dừng Chân Bù Đăng (của Công Ty Xe Khách Rạng Đông), Ms Thương (điều hành du lịch nice) và Ms Nga mua một số bánh cho khách ăn nhẹ, khoảng 20p chúng tôi tiếp tục hành trình đi qua trị trấn Dakmin, xã Quảng Tín rùi đền xã Kiến Đức, đường càng lúc càng xấu, mãi đến 13h30 chúng tôi mới đến được trung tâm xã Kiến Đức, đến Điện Lực Đaklấp xe rẻ vào ngã 3 (bên tay phải) để đến với nhà hàng Ngọc Thảo - một địa chỉ nhà hàng quen thuộc của các Công Ty Du Lịch thường cho khách dùng cơm trưa, bữa trưa thật là ngon vì trong đoàn ai cũng đói vì quá giờ ăn đã 1h00, đoàn khách nghỉ ngơi cho đến 14h30 chúng tôi tiếp tục hành trình, đến ngã 3 Hồ Vịt, anh Sơn tài xế cho xe đi vào đường QL14C để tránh đoạn đường xấu, Ms Nga bắt đầu giới thiệu cho khách về tình Daklak, về một số dân tộc cư ngụ tại khu vực Tây Nguyên này. Đến 17h chúng tôi đặt chân vào TP. Buôn Mê Thuột, con đường Lê Duẩn để vào thành phố cấm xe tải, xe khách, bắt buộc chúng tôi phải quẹo phải qua đường Đinh Tiên Hoàng rồi đi vào đường Nguyễn Tất Thành - một trong những con đường chính và lớn nhất của TP. Buôn Mê Thuột,(con đường này tập trung hầu hết các cơ quan nhà nước và chính quyền Buôn Mê Thuột) để đến khách sạn Dakruco một trong những khách sạn 4 sao lớn nhất ở Buôn Mê Thuột, khách sạn khá lớn và đẹp của Công Ty TNHH Một Thành Viên Cao Su Việt Nam. Chúng tôi nhận phòng nghỉ ngơi đến 19h cả đoàn dùng cơm tối sau đó nghỉ ngơi và tự do tham quan thành phố Buôn Mê Thuột, các cô chú anh chị đi ham quan làng cafe Trung Nguyên, có người thì đi vũ trường Đại Hùng ở dường Hùng Vương, mộ trong những những vũ trường lớn nhất ở Buôn Mê Thuột, Đạ và Thương cùng chú Quân Trưởng Đoàn Việt Xô Petro thì đi cà phê. thế là hết mộ đêm ở Buôn Mê Thuột.
Ngày hôm sau đoàn chúng tôi dùng buffe sáng tại khách sạn Dakruco sau đó khởi hành đi tham quan Bảo Tàng Cách Mạng nằm ở góc ngã tư Nguyễn Công Trứ và Lê Duẩn, kế bên Sở Văn Hóa Thông Tin, Ms Thương xuống trước, do quan sát chưa kỹ chúng tôi đưa khách luôn vào khuôn viên của Sở Văn Hóa Thông Tin (Bảo Tàng nằm kế bên) nói là bảo tàng chứ thật ra chỉ là nơi vào xem phim tư liệu về chiến thắng Buôn Mê, ngày 10 tháng 3 là ngày thành phố Buôn Mê Thuột được giải phóng, đoàn tiếp tục tham quan chùa Sắc Tứ Kảải Đoan - mộ ngôi chừa đẹp và lâu đời nhất ở Tây Nguyên và là trụ sở của Ban Trị Sư Phật Giáo Tỉnh Daklak sau khi lễ Phật, du khách tập trung tại sân chùa chụp hình, cả đoàn trầm trồ thích thú xem một cây kiểng rất đẹp được để tại khuôn viên sân chùa. Sau đó đoàn lên xe khởi hành đi Buôn Đôn - một Buôn làng người dân tộc M Nông nổi tiếng với nghề săn bắt và thuần dưỡng voi, đi khoảng 45km xe đưa đoàn vào Trung Tâm Du Lịch Buôn Đôn, Đạt đạ gọi diện trước cho Trung Tâm, khi tới đoàn vào dùng cơm trưa tại cầu treo bắt ngang sông Seperoc một trong những dòng sôn chảy ngược của Viện Nam (chảy từ Đông sang Tây) bữa trưa có cơm Lam, Gà nướng cũng hấp dẫn, khoảng 13h30 đoàn duy chuyển lên xe đi tham quan nhà cổ của Dũng Sĩ săn voi Ama Kông, hơớng dận tại Khu Du Lịch Buôn Đôn thuyết minh cho khách nghe về nghệ thuật và dụng cụ săn voi của Đồng Bào Dân Tộc Tây Nguyên, cũng như lịch sử Buôn Mê và phong tục tập quán của người dân tộc M Nông, Ê Đê, đoàn nghe giới thiệu về rượu A Ma Kông sau đó lên xe đi tham quan mộ Vua Sukunôp khu vực này có rất nhiều mộ nhưng mộ vua voi là ngôi mộ lớn hơn cả, sau đó đoàn cởi voi, cứ một con voi chở 3 người khách, có 4 con voi nên đi làm nhiều đợt vì số lượng đoàn đến 28 người mà, quay về thành phố Buôn Mê và ghé cafe Phượng để du khách mua cafe, đoản dùng cơm chiều tại khách sạn Cao Nguyên, trong đoàn có mộ gia đình tự thuê taxi đi vào Buôn Hồ thăm bà con. ăn xong ai cũng khen nhà hàng khách sạn Cao nguyên, chúng tôi vê đến khách sạn khách sạn Dakruco lúc 18h30 khoảng 19h Đạt và Thương, pé Nga mời khách đi tham quan Làng cafe Trung Nguyên, đây quả là một điểm đến khá thú vị. làng cà phê Trung Nguyên có những ngôi nhà rơờng kiểu Huế, không gian đầm ấm, chia làm nhiều khu vực thích hợp với mọi lứa tuổi và mọi tầng lớp nhân dân. dùng cà phê xong chúng tôi goi taxi Mai Linh 0500.38383838 để đưa khách về khách sạn Dakruco về tới lễ tân, Đạt, Thương và Pé Nga theo đường nội bộ trong khách sạn khoảng 200m để về phòng nội bộ nằm ở sau dãy khách sạn Dakruco 4 sao, vì đã mệt nên mọi người đều ngủ rất ngon, thế là kết thúc ngày thứ 2 của hành trình khám phá Buôn Mê Thuột.
Sáng hôm sau khoảng 6h thì anh em hướng dẫn đều thức dậy, xuống tới nhà hàng đã có một hai vị khách dùng điểm tâm, Đạt đi một vòng quanh khách sạn và vào uống cafe tại một quán cóc gần khách sạn Dakruco, sau đó quay về khách sạn chexk mail và dùng điểm tâm sáng buffet, các món ăn trong nhà hàng cũng nhiều và đa dạng, sau đó cả đoàn làm thủ tục trả phòng và lên xe khởi hành đi Hồ Lak các thành phố Buôn Mê Thuột khoảng 50km thwo hướng QL 27, xe chúng tôi đi theo đường Nguyễn Tất Thành đến Nguyễn Văn Cừ, găp tượng đài chiến thắng Mậy Thân, đi ngã bên tay phải để vào QL 27, trới hôm nay khá đẹp, trong xanh và không một bóng mây. Xe của chúng tôi qua đèo Lak vào thị trấn Liên Sơn, quẹp phải thẳng vào Buôn Jn - Hồ Lak cho du khách xuống xe để đi thuyền độc một trên Hồ Lak, một thuyền đi được 4 người, ai cũng thích loại hình này. Khoảng 40p chúng tôi quay le6nxe để đi điểm tham quan kế tiếp là Biệt Điện Bảo Đại, đường đi khá quanh co lại có bảng cấm xe 45 chỗ, Đạt thuyết phục anh Sơn tài xế cứ chạy lên. Dinh Bảo Địai hiện ra, không khách gì so với 3 năm trước, hiện vẫn dùng làm khách sạn với số phòng khá khiêm tôn, gọi là Dinh nhưng thật sự đây chỉ là ngôi nhà mà vua Bảo Đại dừng chân khi trên đường đi săn voi từ Đà Lạt qua Daklak, thật sự Dinh Bảo Đại tại Buôn Mê Thuột hiện nay là Bảo Tàng Dân Tộc Học, nghe đâu hiện đang được trùng tu nên không thể tham quan được. Sau khi chụp hình trước "Village Bảo Đại chúng tôi tập trung khách tại phía trước để ngắm toàn cảnh Khu Du Lịch Hồ Lak từ trên cao, trong khi đó Anh Sơn tài xế thì đang điều chỉnh xe quay xuống, vì đường khá hẹp nên việc quay xe khá vất vả mất 20 phút mới quay được xe, đoàn nhanh chóng lên xe để đến Resort Lak, đã 11h30, chúng tôi dặn khách đừng mang hành lý và vào nhà hàng dùng cơm trưa luôn, vị trí nhà hàng nằm bên cạnh Hồ Lak nên khá mát mẽ, tuy nhà hàng không đẹp lắm nhưng sạch sẽ và thoáng mát, bữa trưa xong đoàn nhận phòng và về phòng nghỉ ngơi, s Thương giao nhiệm vụ cho Pé Nga đi kiểm tra các phòng của du khách xem có vấnđề gì không. Đã 13h30 rùi, Đạt , Thương, Ms Nga cũng vào phòng nội bộ nghỉ ngơi, có lẽ do khá mệt nên tổ phục vụ ngủ khá ngon.
Đến 17h Đạt thức dậy, người vận còn uể oải vì bữa trưa có uống vài ly rượu với anh tài xế và hành khách.
sau khi dùng cơm, cả đoàn tập trung tại nhà sàn thứ 2 để tham gia chương trình múa cồng chiêng.
Phải công nhận ở Buôn Mê người dân tộc tổ chức Cồng Chiêng khá hay, múa có bài bản, sử dụng các nhạc cụ truyền thống chứ không như Đà Lạt - Lâm Đồng, riêng các nhạc cụng cũng làm cho du khách thích mê nảo là cồng, chiêng bằng, chiêng núm, Klông put,Đàn Goong,Đàn T'rưng.
Theo phong tục tập quán từ ngàn xưa, đồng bào các dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên thường tổ chức các lễ hội vào sau vụ thu hoạch. Đó là lễ mừng lúa mới, lễ lên nhà mới…
Vào đầu vụ gieo trồng, họ cũng làm lễ tìm rẫy mới, lễ cúng bến nước, lễ cầu mưa. Ngoài ra còn những sự kiện bất thường như lễ tang, lễ cưới...
Ngoài việc cầu xin sự trợ giúp của thần linh, lễ hội cũng là nơi thể hiện nghệ thuật âm nhạc dân gian dưới hình thức diễn xướng. Trong các lễ hội, âm nhạc dân gian đảm nhiệm hai chức năng: tạo không khí thiêng liêng, trang trọng khác thường của ngày lễ, đồng thời là phương tiện giúp người thầy cúng chuyển tải được những lời cầu khấn đến các thần linh, nhờ vào các nhạc cụ đặc biệt là dàn cồng chiêng. Vì thế, cồng chiêng đã trở thành loại nhạc cụ có vị trí quan trọng hàng đầu trong sinh hoạt nghi lễ và lễ hội truyền thống.
Chiêng là một đặc trưng văn hóa cổ của đồng bào Tây Nguyên, có mặt ở hầu hết các sinh hoạt văn hóa quan trọng trong đời người, trong tất cả các nghi lễ lớn và nhỏ của gia đình, của buôn làng. Chiêng tham gia vào mọi sinh hoạt, nghi lễ với các ý nghĩa khác nhau, nhằm ứng xử với thế giới bên ngoài con người ở các góc độ khác nhau. Vì thế, chiêng là nhạc cụ trung tâm của sinh hoạt nghi lễ và lễ hội, là loại nhạc cụ “thiêng” có vị trí rất quan trọng trong đời sống tinh thần, tâm linh của các dân tộc ở Tây Nguyên.
Chiêng là loại nhạc cụ thuộc bộ gõ có định âm, nhóm tự thân vang, tức là âm thanh được tạo lên bằng cách tác động trực tiếp lên nhạc cụ. Chiêng có hình vành khăn, được làm bằng chất liệu hợp kim mà thành phần chủ yếu là đồng trộn với vài loại kim loại khác như thiếc, bạc, vàng…
Chiêng ở Tây Nguyên không được sử dụng từng chiếc đơn lẻ, mà kết nối nhau thành dàn, mỗi dàn từ ba chiếc trở lên, có hình dáng và kích thước khác nhau, chiếc nhỏ nhất có đường kính khoảng 10-15cm và đường kính chiếc lớn nhất có thể trên 90cm. Trong một dàn chiêng thì chiêng mẹ là quan trọng nhất.
Có hai loại chiêng thường được sử dụng ở Tây Nguyên là chiêng có núm, còn gọi là cồng, và chiêng dẹt. Việc sử dụng chiêng có núm hay chiêng dẹt không chỉ đơn giản do hình thức của chiêng, mà còn bao hàm nhiều ý nghĩa văn hóa, thẩm mỹ khác nhau.
Tất cả các dân tộc ở Tây Nguyên không dùng riêng một loại chiêng dẹt hay chiêng có núm, mà luôn kết hợp chúng nhau, trong đó chiêng có núm - tức là cồng - đánh bè trầm, còn chiêng dẹt thể hiện giai điệu.
Trong các dịp nghi lễ, các dàn cồng chiêng không chỉ làm nhiệm vụ điểm nhịp, đi tiết tấu, hoặc giai điệu một bè, mà còn hòa tấu đa âm. Cồng, chiêng có thể được gõ bằng dùi hoặc đấm bằng tay. Có người còn áp dụng các kỹ thuật khác như chặn tiếng bằng tay trái, hoặc tạo giai điệu riêng trên một chiếc chiêng…
Sau một số tiết mục, người dân tộc mời du khách cùng đứng thành vòng tròn, múa giao lưu, rùi cả du khách và người dân tộc cùng ngau tập trung bên chóe rượu cần cùng uống và ăn thịt, nói chuyện râm ran.
Chương trình kết thúc lúc 20h30 tổ phục vụ và du khách cùng về phòng, Ms Thương và Đạt đi thanh toán tiền, có lẽ ai cũng thấy buổi giao lưu văn nghệ đầy ý nghĩa.
Đúng 5h30 Đạt có mặt tại nhà hàng Hồ Lak, cũng có lác đác vài du khách dậy sớm để thưởng thức phong cảnh thiên nhiên, một số khách thì tập thể dục để duy trì sức khỏe. Chúng tôi cùng thảo luận với Anh Sơn tài xế và chú Quân Trường đoàn Việt Xô Petro quyết định sẽ đi về theo đường Quốc Lộ 27, khoảng cách vừa gần mà đường đỡ xấu hơn đường Quốc Lộ 14, Ms Thương đã đặt ăn trưa tại nhà hàng Liên Đô - Bảo Lộc.
Sau khi dùng điểm tâm, chúng tôi trả phòng, lên xe khởi hành đi theo đường QL 27, con đường quanh co. Tổng chiều dài của Quốc lộ 27 khoảng gần 300km, đoạn từ Phan Rang đi Liên Khương dài khoảng 120km. Đoạn từ Liên Khương đi Buôn Ma Thuột dài khoảng 170km.Cự ly đoạn này là 20km. Đoạn đường này rất xấu (hư hỏng và xuống cấp). Mặt đường rộng khoảng 10m và quanh co. Có một cây cầu nhỏ giới hạn tải trọng 20 tấn tại Phú Thạnh, Hiệp Thạnh-Đức Trọng. Còn có một cây cầu tải trọng 25 tấn và 2 (hai) cầu không có bảng thông báo tải trọng. Đoạn đường này hư hỏng và xuống cấp khoảng 70%. Ngoài ra, cũng có 4-5 đoạn đang sửa chữa, thi công đường. Quan sát không thấy các xe có tải trọng lớn và dài hay đầu kéo lưu thông, ngoại trừ xe ben phục vụ thi công. Đoạn đường xấu, hư hỏng nặng, nhiều khúc quanh co và hẹp, rất khó khăn cho những xe trên 10 tấn lưu thông. Tuy nhiên với tay lái lụa của anh Sơn nên xe chúng tôi đến QL 20 đúng theo dự kiến, 2 bên đường phong cảnh tuyệt đẹp, đường nhiều đèo dốc càng lên cao khí hậu càng dễ chịu, có lẽ chúng tôi đang ở độ cao 1.000m, qua khỏi Đức Trọng Lâm Hà, chúng tôi thấy 2 bên đường bắt đầu xuất hiện những cây thông cao lớn, đây chính là vành đai xung quanh tỉnh Lâm Đồng đã tạo cho TP. Đà Lạt có một khí hậu ôn đới, dễ chịu, nếu không có rừng thông này chắc Đà Lạt không còn thơ mộng và huyền bí nữa, theo lịch sử những cây thông này khi người Pháp đặt chân lên vùng đất cao nguyên này đã cho trồng đại trà, chủ yếu là thông 3 lá, còn thông 5 lá thì chỉ xuất hiện tại Lang Bian mà thôi.
Xe đến Quốc Lộ 20 cả đoàn ai cũng thở phào nhẹ nhỏm, chúng tôi đi đến khu vực Di Linh, đoàn xuống xe mua một chút sửa và bánh vì dự kiến sẽ ăn trưa lúc 13h30 đến 14h khá trẻ. Chúng tôi ghé tham quan Thác Bopla. Nằm giữa một khu rừng còn giữ được nhiều nét hoang sơ, chưa bị bàn tay con người can thiệp, thác Bopla đổ xuống như một dải lụa trắng giữa những thảm xanh. Khi chỉ còn cách thác chừng 50m đã nghe tiếng nước đổ như một bản nhạc trữ tình êm ái. Càng tiến lại gần càng cảm nhận được vẻ hoang sơ của nó. Đồng bào các dân tộc bản địa sinh sống trên vùng đất này từ lâu đã xem thác Bopla là biểu tượng của sự bất khuất, là sức mạnh của người dân miền sơn cước. Theo tiếng K’ho, Bopla có nghĩa là ngà voi. Chúng tôi cùng du khách đi bộ xuống thác, đường đi khá dốc nhưng có những bậc thang nên cũng dễ đi, vì trời mưa nên đường khá trơn, tôi nhắc nhở du khách nên cẩn thận khi di chuyển
Bao bọc lấy thác Bopla, ngoài rừng tự nhiên còn có một quần thể thực vật phong phú, kèm theo đó là rất nhiều loại hoa rừng, tất cả đều đẹp và cuốn hút như tranh vẽ. Đến thăm Bopla, du khách không chỉ chiêm ngưỡng sự hùng vĩ của dòng thác mà còn có thể bổ sung kiến thức về những loại cây cổ thụ. Có người ví von, nếu xem dòng thác là một dải lụa trắng khổng lồ thì những lớp trầm tích rong rêu và các loại rễ cây cổ thụ xõa xuống hai bên chính là đường diềm tô điểm cho dải lụa thêm quyến rũ.
Sau khi ngước mắt đắm đuối ngắm độ cao của thác, du khách có thể hạ tầm nhìn xuống phía chân thác. Dưới chân thác là một cái hồ nhỏ do nước chảy lâu ngày tạo thành, cạnh hồ có những tảng đá lớn trông như tấm phản. Qua sự bào mòn của nước và thời gian bề mặt những tảng đá trở nên bằng phẳng như một bàn cờ khổng lồ,mùa này bắt đầu là mùa mưa nên tuy thác có nước nhưng dòng nước còn đỏ quạch, chúng tôi đi nhanh qua chiếc cầu bắt ngang qua thác qua phía bờ bên kia đường càng khó di chuyển hơn vì nước ngập làm cho những phiến đá trơn và rất dễ trượt chân, đi khoảng 100m đến đoạn cuối của thác phía bên tay trái nếu chú ý sẽ thấy một vườn hoa nhỏ nhưng đẹp, nơi đây mà chụp hình thì thật tuyệt.
sau khi chiêm ngưỡng thác Bopla Đạt mời du khách cùng đi lên, vì đoàn khách cũng lớn tuổi nên đi lên cũng khó khăn, rất may trên đường trở lên có những căn chòi để du khách nghỉ chân, thác đẹp nhưng vẫn có rác xả bừa bải làm mất cảnh quan. trờ lên xe chúng tôi đến nhà hàng Liên Đô dùng cơm chiều, do trể giờ và vừa phải vận động nên du khách ăn cơm khá ngon miệng. Sau bữa cơm khoảng 15h chúng tôi lên xe để trở về Vũng Tàu, qua khỏi cầu La Ngà, xe chúng tôi đến một ngã 3 bên tay trái, đi theo con đường mới để về khu vực núi Gia Lào, con đường này gần hơn Quốc Lộ 20, chạy khoảng 2h, khoảng 17h xe chúng tôi trở ra Quốc Lộ 1A, chúng tôi dừng chân tại điểm cuối cùng đó là trạm dừng chân Huy Hoàng, có 5 hành khách phải về TP. Hồ Chí Minh nên xuống xe luôn ở đây, Đạt cùng Nga cũng phải chia tạy du khách, Ms Thương sẽ đưa khách về Vũng Tàu, xe đi rùi mà sự luyến tiếc vẫn còn, trải qua hành trình 4 ngày - 3 đêm, cùng ăn chung, ngủ chung, nhậu chung nên chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm.
Cả 7 người chúng tôi đi qua bên đường để đón xe, đã 19h rùi nên lượng xe về TP cũng thưa thớt, may quá khao3ng 15p thì có một chiếc xe couty 29 chỗ từ Phan Thiết đổ về, rất may xe còn trống khá nhiều ghế, chúng tôi cùng lên xe, đến ngã 4 Vũng Tàu thì Đạt xuống xe còn Ms Nga thì đưa khách về tới Bến Xe Miền Đông. Đạt thì đi bộ qua Quốc Lộ 51 đối diện Big C để chờ Thức em trai của Ms Thương ra đón, vì ngày đi xe để ở nhà Ms Thương mà, về tới nhà Ms Thương Đạt lấy xe hon đa chạy về sài gòn. Thế là chuyến đi đã kết thúc, qua chuyến đi này rút ra dược nhiều kinh nghiệm hơn về tuyến Buôn Mê Thuột, nếu là chương trình 3 ngày, ngày đầu tiên nên vào ở trong Hồ Lak, ngày thứ 2 ở Buôn Mê, còn nếu là chương trình 4 ngày thì đêm cuối ở Hồ Lak sau đó theo đường Quốc Lộ 27 về lun cho khỏe, đoạn đường này đẹp và đỡ xấu đỡ mất thời gian hơn là quay lại Quốc Lộ 14. Vê Hướng Dẫn thì có thể nói Pé Nga nhanh nhẹn nhưng vê cách xưng hô vời khách thì chưa ổn lắm, khách là người lớn tuổi, lại là quan chức nên HDV phải chú ý đến khách xưng hô, với lại Pé Nga khi lên xe không hỏi xe có Micro hay không, không kiểm tra kỹ, khi nói chuyện với khách thì ngồi quay ra phía trước. Điều này là điều tối kỵ, du khách cũng có góp ý với Ms Thương về pé Nga. Đạt mong là đọc qua bài viết này các bạn sinh viên và các ACE Hướng Dẫn mới vào nghề phải hết sức cẫn thận nếu không có lúc bị khách đuổi xuống xe luôn đó.

Ngộ Độc Thực Phẩm tại Lâm Đồng từ đầu tháng 6, các công ty du lịch và du khách hết sức chú ý

Hiện Đà Lạt từ đầu tháng sáu tới hiện nay đang xảy ra tình trạnng du khách bị rối loạn tiên hóa, triệu chứng: đi tiêu, ói mửa... theo báo tuổi trẻ online tính tới ngày 6/6 đã có hàng trăm du khách đến điều trị tại Bệnh Viện Đa Khoa Lâm Đồng. Cơ quan y tế cho lấy mẫu xét nghiệm ở các nhà hàng tại Đà Lạt, nhưng họ cho rằng  mầm bệnh xuất phát tại nhà hàng TC - LA vì thơi gian ủ bệnh từ 20 - 30h khớp với thời gian ăn ở TC. Đoàn khách mà Đạt đang hướng dẫn cũng ăn trưa tại nhà hàng T.C - Lộc An, ban đầu tới Đà Lạt thì không sao, đến chiều ngày 6/6 có 5 khách phải vào bệnh viện, đến tối thì cả đoàn khách ai cũng bị đau bụng, ói mửa. Theo điều tra của Sở Y Tế vẫn chưa xác định đc nguyên nhân, theo Đạt nếu Công Ty có đưa khách đi Đà Lạt, không nên ăn ở Khu Vực Bảo Lộc, tốt nhất là đặt ăn ở Khu Du Lịch Madagui hoặc Khu Du Lịch Dambri. Rất mong các Công Ty Du Lịch và Du Khách chú ý